Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

Hoài Hương



Diễn ngâm: Hương Nam




Như Thoáng Mây Bay

Ta đánh mất bầu trời mơ xanh ngát
Từ cuối mùa phượng đỏ, tiếng sầu ve
Tóc huyền hương, e thẹn nón nghiêng che
Tà áo trắng trinh nguyên màu tuổi ngọc

Tiếng thời gian quyện tiếng lòng bật khóc
Mái trường xưa, phố nhỏ, lối ngang qua
Hàng me xanh, chiếc cầu nhỏ cạnh nhà
Dấu tích cũ nhạt nhòa theo ngày tháng

Nắng chiều hoang ngã dài trên phố vắng
Đường hoàng hôn hoa xếp cánh ngủ ngoan
Gió miền xa lay nhẹ chiếc lá vàng
Mây lang thang ngược về miền dấu ái

Bến Tiền Giang lần về ngang ghé lại
Bên người thương ngắm sông nước trời mây
Tìm trăng soi đôi bóng, tiếng đêm dài
Tay trong tay ấm nồng trong khoảng lặng!

Yên Dạ Thảo

Mùa Thu 2013


Một Thoáng Tình Xưa

(Từ Như Thoáng Mây Bay của Yên Dạ Thảo)

Ta vẽ lại khung trời đã vuột mất
Bằng cuộc đời chất ngất những thương đau
Để ngày sau giữ lại phút ngỡ ngàng
Trên trang giấy úa vàng màu nhân ảnh
 
Ta nhận lảnh một thoáng tình xưa cũ
Nét nhạt nhòa ủ rủ nơi phong ba
Người đã xa như ngọn gió cuối mùa
Gió hờ hững đang lùa trang tình sử
 
Ta chếnh choáng theo men nồng quên lãng
Nhưng cuộc tình mãi lai vãng quanh đây
Say cứ say người cứ nhớ đến người
Ôi chua xót tiếng cười sao chua xót 
 
Ta đi mãi trên con đường vô định
Trớ trêu tình vẫn bịn rịn trong tim
Tìm dấu chim di ai biết ngày về
Ta treo mãi câu thề trong làn gió
 
Đỗ Hữu Tài

24.09.2013 


Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

Chênh Vênh

Hanh hao một nỗi buồn thương
Chiều chênh chếch nắng còn vương tóc mềm
Nâng niu từng giọt nỗi niềm
Thả trôi ký ức vào miền trống hoang

Níu ngày kẻo bóng đêm sang
Tối tăm lối mộng, luênh loang giọt sầu
Tận cùng nỗi nhớ là đau
Cuối đường mong đợi nhuốm màu hoàng hôn

Chiều rơi rớt giọt mù sương
Chênh vênh một nỗi buồn thương không bờ

Haỉ Đường


Tím Nhớ

(Từ Chênh Vênh của Hải Đường)

Chơi vơi một mảnh tim sầu
Chiều tan sợi nắng vương màu tóc xanh
Xòe tay hứng giọt long lanh
Rơi trên phiến nhớ âm thanh sóng buồn

Níu thời gian, thả hồn buông...
Theo miền tơ giũ xuôi nguồn suối mơ
Hoàng hôn nhuộm tím tình thơ
Đêm sâu giấc lạnh sương mờ mịt sương!

Yên Dạ Thảo


Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

Suối Ca

(Từ thơ tranh Bên Suối của Yên Dạ Thảo)

Suối nguồn nước chảy về đâu
Rì rào tiếng nhạc điệu sầu vang vang
Lang thang khắp nẽo không gian
Thiên thai tấu khúc mơ màng bay bay…!

Anh Tú
19.03.2014


Thác Buồn

(Từ thơ tranh Bên Suối của Yên Dạ Thảo)

Rừng già
thác đổ về đâu
Nghe như
tấu khúc
nhạc sầu ngân vang
Nhớ em
từng tiếng thời gian
Xa xôi
cách trở
bàng hòang chim bay…

Phú Thạnh

19.03.2014


Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

Trước Ghềnh

(Từ thơ tranh Bên Suối của Yên Dạ Thảo)

Thác
Ghềnh
Lũng thấp
Về đâu?
Thả xuôi từng vạt
Trắng sầu thẳm vang!
Thời gian chìm giữa không gian
Hình như có sợi tơ vàng vọt bay.

Phong Tâm
19.03. 2014


Hồn Viễn Xứ

Đong nữa đi em dẫu bất thường
Dẫu đời ngăn lối giấu yêu đương
Dẫu tim còn đập vài tia nhỏ
Xin vẫn đong đầy nỗi nhớ thương...

Ta sẽ đong thêm chút muộn phiền
Bởi đời còn gợn những truân chuyên
Bởi em dài tóc môi hồng quá
Hôn lỡ ngàn năm vẫn cứ ghiền...

Nếu lỡ , xin đan ít ngọt ngào
Bên trời em đếm những hư hao...
Vắng anh ai sẽ dìu em thắp
Ngọn nến ân tình đang khát khao..?

Em có nghe thương nhớ trốn về
Trong hồn viễn xứ nắng lê thê
Mắt em không nhuộm mà xanh ngát
Làm nhớ quê mình rợp bóng tre...

Em có nghe thương nhớ vẫn hồng
Hồng môi hồng má của em không?
Hồn thơ cũng rực màu môi thắm
Khi bóng em về khuất bến sông...

Nhược Thu
12.04.2006


Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

Quy Nhơn Ngày Về

 










Phố biển Quy Nhơn đẹp lại buồn
Ngắm bình minh rạng, ngắm hoàng hôn
Cát vàng ánh nắng, trùng khơi thẳm
Gợi khách xao lòng, gợi vấn vương

Đường lên dốc đá nơi Ghềnh Ráng
Viếng mộ người xưa rao bán trăng
Hoài niệm thi nhân Hàn Mặc Tử
Tiếng lòng hòa nhịp tiếng thời gian...

Thăm Đền Nguyễn Huệ đất Tây sơn
Di tích người xưa hiện vẫn còn
Gươm giáo, hồng bào, manh áo vải...
Bàn thờ nghi ngút khói trầm hương

Bãi Bầu, Bãi Đá lúc chiều buông
Biển nước xanh xanh sóng dập dồn
Biển hát reo vui cùng tiếng trẻ
Gợi lòng thêm nhớ tuổi trăng tròn

Bình Định ai về nhớ ghé qua
Thử nem chợ Huyện món quê nhà
Bềnh bồng quán nổi trên bè nhỏ
Hải sản tươi ngon vị đậm đà

Quy Nhơn lần đến lại lần thương
Phố, biển, cảnh, tình mãi vấn vương
Lưu luyến lòng ta ngày giã biệt
Người thân, bè bạn cả quê hương!

Yên Dạ Thảo
20.05.2013


Nhớ Quy Nhơn

(Từ Quy Nhơn Ngày Về  của YDT)

Tôi đã mấy lần đến Quy Nhơn
Trong thời khói lửa ngập Bồng Sơn
Quen em gái nhỏ quê Phù cát
Tóc xanh hay hát cũng hay hờn….

Tôi nhớ có lần vuốt tóc em
Đường lên Ghềnh Ráng thật êm đềm…
Lưu luyến bên tôi, em khẽ nói:
“Nhè nhẹ…coi chừng đứt tóc em!”

Tôi ước khi nào hết chiến chinh…
Trở lại tìm em buổi thanh bình
Nhưng hình bóng cũ không còn nữa…
Nàng đã xa rời cõi vô minh!

Tôi ở nơi này, em ở đâu?
Đàn khuya réo rắc khúc nhạc sầu
Thơ ai gợi nhớ ân tình cũ…
Bình Định u hoài sưốt đêm thâu !...

Phú Thạnh
Mùa Hè 2013


Ghềnh Ráng

(Từ Quy Nhơn Ngày Về  của YDT)

Biển lặng giăng giăng triền sóng gợn
Bờ nghiêng bãi vắng tơ vàng xa
Góc trời nghịt nghịt mây đùn khuất
Ai đến - ai về - ai đi qua...

Quy Nhơn võng biển ru Ghềnh Ráng
Thức ngủ Hàn ơi! Trăng khuya đâu?
Rửa xác trần đi, Hồn thẳng đứng
Thịt xương mục rữa, máu thôi sầu

Đâu vẳng tiếng lòng thôn Vĩ Dạ
Ngọn tình, chóp bút mơ sao Hôm
Xuyên thấu nàng thơ tim vỡ máu
Xác trăng ngần uống ngập hồn thơm

Run rẩy vần thơ trăng mảnh lụa
Dốc xuân Ghềnh Ráng say mơ hoang
Dưới hàng cau rũ lay cành trúc
Áo trắng sang màu phượng vỡ loang

Giấc lạnh trăm năm hồn trở lại
Trăng mơ khoả nước dưới khe vàng
Nửa khuôn môi ngọc che vành nón
Nhắm mắt nghe sương gió liễu hờn.

Phong Tâm




Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Bên Suối




Về Anh Nhé!

Nhìn anh dạo khắp vườn mơ
Sánh đôi cùng gió họa thơ ngang trời
Thả hồn khuấy sóng mây rơi
Để người say đắm nhặt lời thi ca
Em đây gom hết loài hoa
Đóng thành tuyển tập đậm đà sắc hương
Khi thơ ngủ lại thiên đường
Anh về anh nhé biển thương em chờ.

Phạm Đức Mạnh


Cầu Cỗ Ai Thán

Cầu Trúc Giang vừa dài, vừa đẹp,
Cầu quê mình vừa hẹp, vừa xưa.
Dạn dày sương gió, nắng mưa,
Thăng trầm một kiếp đong đưa với đời.

Theo thời gian hao mòn thân xác,
Với mãnh đời mộc mạc đơn xơ,
Ván hư, thành rĩ, ốc rơ
Ầm ầm, vang động từng giờ,từng đêm.

Tấm thân này ,bao giờ hoá kiếp,
Cũng một thời lẫm liệt như ai,
Đường đi phiá trước còn dài,
Không sao tránh khỏi đoạ đày xác thân .

Hoài Thương-CN
Cali – 10.12.2013

Chủ Nhật, 16 tháng 3, 2014

Về

Nhớ SPVL 

Phàm phu vẫn phải phàm phu
Như con bướm sắc phập phù luống hoa     
Thưa em ngày ấy rồi xa    
Buốt trong gió động sóng tà huy xưa  
Cuộc đi quá đỗi tình cờ                                             
Nẽo về khói rạ hong khô ấm lòng
Trường xưa. Là bóng ven sông
Dường như kính lão mờ trong cuộc người
 Nâng niu rõ mặt mệnh trời
Lá bay điểm xuyết cõi đời nhẹ tênh 
Buông tay trăng rớt bên thềm        
Dãy vàng huyễn hoặc mịn mềm cỏ rêu

Hồng Băng                                                                                          
Travinh, 27.09.2012


Đêm Hoang

 












Trăng mười sáu lung linh mầu diễm tuyệt
Ngước nhìn trời lòng trai Việt bâng khuâng
Đêm huyễn hoặc lâng lâng dường như nguyệt
Mang cho đời nồng nhiệt một mùa trăng

Lầu vọng nguyệt mơ màng trong đêm vắng
Chờ trăng vàng thức trắng suốt canh thâu
Thầm hỏi nguyệt vì đâu quên lời nhắn
Cho mái lầu chìm lắng với đêm sâu

Hình như nguyệt lững lờ trên đầu núi
Giữa rừng già cắm cúi chú nai tơ
Chầm chậm bước ngẩn ngơ bên dòng suối
Nghểnh cổ nhìn đắm đuối ánh trăng mơ

Hình như nguyệt sáng lên rồi từ tạ
Để đêm sầu ngồi hoạ bóng hình ta
Ta mượn gió đưa qua vầng trăng lạ
Bài thơ còn nằm vạ góc trời xa

Ta gọi nguyệt cho đêm đừng hoang tưởng
Gọi trăng nằm vất vưởng ở trên cao
Đêm mười sáu khát khao lòng chiêm ngưỡng
Như nguyệt cầm giao hưởng khúc tâm giao

Đỗ Hữu Tài

09.01. 2014