Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Tạ Ơn Bà Nguyệt Xe duyên - Bạc Liêu Miền Đất Tình Duyên









Tạ Ơn Bà Nguyệt Xe Duyên

Em tôi cô gái miền quê
Ngây thơ duyên dáng nết na dịu hiền
Nữ sinh chăm chỉ sách đèn
Bạc Liêu đất ruộng nước phèn nắng mưa.
Gặp tôi người lính phương xa
Vì yêu, em đã ngọc ngà trao duyên
Tôi đi chinh chiến triền miên
Em ngồi tựa cửa niềm riêng vơi đầy.
Đêm về nhìn ánh hoả châu
Chắp tay khấn nguyện tuyến đầu bình an
Lệ thầm từng giọt chứa chan
Con thơ trở giấc, dạ càng nhớ anh.
Bao năm khói lửa chiến tranh
Âm thầm chịu cảnh gối chăn bẽ bàng
Xa tôi sầu khổ em mang
Người chinh phụ vấn khăn tang là thường.
Thân trai xác gửi sa trường
Bọc thây da ngựa là đường nam nhi
Thương em lứa tuổi xuân thì
Lửa binh cam chịu làm người vọng phu.
Chuyện xưa chàng trấn biên khu
Để người chinh phụ mịt mù ngóng trông
Trải bao dâu bể chất chồng
Tuổi về chiều vẫn mặn nồng ái ân.

Không như đại hiệp Kiều Phong
Tu hành tu... tỏi, chiếu chăn lạnh lùng
Bốn ba (43) năm chợt thấy gần
Thì ra mình đã nửa phần đời nhau.
Tóc xanh dù có phai màu
Nhưng tình yêu vẫn ngọt ngào lên ngôi
Tang điền thương hải nổi trôi
Cuối đời mình vẫn lứa đôi vẹn nguyền.
Tạ ơn Bà Nguyệt xe duyên.

 Đặng Hoàng Sơn

*****

(Bài Họa) 

Bạc Liêu Miền Đất Tình Duyên

Người tôi yêu, cô gái quê
Bạc Liêu phố biển, trai mơ gái hiền
Đờn ca từ lúc lên đèn
Song lang gõ nhịp chèo thuyền đêm mưa.

Chào người lãng tử phương xa
Vào nghe em gióng câu hò hữu duyên
Nói thơ, ca nhạc liên miên
Cho nhau cảm xúc triều lên vơi đầy.

Quê ngoại em ở Vĩnh Châu
Gốc gác quê nội đầu cầu Tân An
Bao nhiêu tình cảm chứa chan
Con tim thổn thức, rộn ràng gặp anh.

Dẫu rằng một túp lều tranh
Nắng mưa cũng mặc, mặc duyên bẽ bàng
Đớn đau mấy nỗi em mang
Chia ly không lạ, trái ngang cũng thường.

Khôn ngoan học hỏi từ trường
Sắt son chung thủy tấm lòng nữ nhi
Chờ nhau dẫu lỡ xuân thì
Trăm năm vẫn đợi con người trượng phu.

Với em, anh một biệt khu
Không ai lấn chiếm, không người vời trông.
Với em, anh mãi là chồng
Tình sâu nghĩa nặng, nặng quằn thâm ân.

Ngày mai anh về Kiến Phong
Mình em ở lại  lạnh lùng
Đường xa cách mặt mà gần
Nhản thơm muối mặn vẫn cần có nhau.
Bạc Liêu đèn phố lên màu
Tình mình con nước Gành Hào lên ngôi.
Vườn Chim trăng đón mây trôi
Tim em chờ đợi chung đôi thỏa nguyền.
Bạc Liêu miền đất tình duyên.

Bửu Truyền